ĐỌC TRUYỆN NƠI ẤY CÓ ANH
46
may mắn, quang đãng Khải đang rời đi.Cô lẩm bẩm hát bài bác hát “Lời Cuối mang lại Tình yêu Đầu”, bài bác hát cơ mà cô thường xuất xắc hát mỗi khi cô lag ình tỉnh giấc giấc, hình hình ảnh Lâm Phong lại ùa vào trong ký kết ức cô.Sáng nhanh chóng em tỉnh giấc giấc dìu dịu người đầu tiên em suy nghĩ về anhCứ chũm em nhìn bao bọc căn phòng ở chỗ nào em cũng thấy anh fan ơiTưởng rằng mình niềm hạnh phúc thật nhiều bởi em biết em vẫn còn đó yêuEm vẫn mong mỏi dù không tồn tại anh bên cạnhTừng trong ngày hôm qua em sinh sống trong hy vọngChỉ còn trên đây nỗi nhớ, còn nhiều điều vu vơCó lẽ anh sẽ xa em nhưng lại em vẫn chờDù rằng tất yêu nói bản thân còn ghi nhớ anh thật nhiềuBao hôm qua chắc anh không hiểuTình yêu còn sót lại bao nhiêuVẫn còn giữ trong thâm tâm biết bao điều chưa nóiChỉ em và 1 mình em, vẫn còn yêu anh như thời điểm ban đầuSau đó Ngân Hằng nở một nụ cười, một thú vui kèm theo giọt nước mắt.
Bạn đang xem: đọc truyện nơi ấy có anh
Đưa tay cố gắng gạt đi giọt nước đôi mắt của mình, từ nay cô sẽ không còn khóc nữa, không khóc vì bất kì ai, không khóc vày người bọn ông nào nữa.Quang Khải đi uống rượu, sau thời điểm thỏa mãn dục vọng con bạn ta bước đầu hối hận, anh ta hối hận vô cùng. Cảm thấy không được dũng khí đương đầu với Ngân Hằng, anh mang đồ ngừng liền chạy thẳng cho quán bar với kêu liền hai chai rượu mạnh. Quang Khải hy vọng uống đến say nhằm tự trách bản thân mình, bao bấy lâu vì sao anh chờ đón cô lâu như thế mà chưa từng đòi hỏi sự đáp trả sống cô. Cô cứ tưởng rằng anh cao thượng, thiệt ra quang đãng Khải gọi rõ, anh không thể khiến cho cô hạnh phúc tròn vẹn được.Cuối cùng, anh lại làm tổn thương bao gồm cô, nói hồ hết lời cực nhọc nghe nhất khiến cho cô đau đớn. Nhưng chính vì anh đang ghen. Ko có bất cứ người đàn ông nào có thể chấp nhận người phụ nữ của bản thân chỉ mơ mòng ghi lưu giữ bóng hình một gười lũ ông khác. Lâm Phong là tình yêu đầu của Ngân Hằng, mà bạn ta hay bảo ngọn nguồn là tình cực nhọc quên, cho nên vì vậy anh có thể hiểu được Ngân Hằng. Anh đã đồng ý chờ đợi cô rất có thể quên đi tình ái đầu của mình. Nhưng cạnh tranh lòng có thể gật đầu đồng ý cô thuộc cậu ta cùng nhau như thế. Tuy thế nếu vắt chấp giữ mang cô thì sao, chỉ hại là…Quang Khải biết một lúc Ngân Hằng làm vợ anh, cô sẽ phổ biến thủy trong cả đời, sẽ giảm đứt trơn hình của Lâm Phong. Anh cũng đầy niềm tin mình rất có thể khiến Ngân Hằng hạnh phúc, chỉ bao gồm điều anh cần thiết cho cô lắp thêm cô muốn được.Nhưng nếu như cô không đòi hỏi quá nhiều thì sao? quang đãng Khải từ hỏi lòng mình, anh nhận thấy là mình đã yêu Ngân Hằng rồi, thiếu nữ xa xưa đã và đang phai nhạt, chỉ có mỗi Ngân Hằng.Quang Khải ngay tức khắc tính chi phí trở về nhà, anh mong muốn xin lỗi Ngân Hằng, mong nói cô biết mình nên cô đến gắng nào. Khi Quang Khải đến nhà Ngân Hằng, anh nữa say nữa tình đập mạnh dạn cửa nhưng ngóng mãi chẳng bao gồm ai ra mở. Quang Khải cảm thấy trong lòng bất ổn, anh vội dùng chìa khóa của chính mình mở cửa ngõ vào. Khi cửa nhà mở ra, phần nhiều thứ gần như là nguyên vẹn, cơ mà anh lại cảm thấy thiếu mất thừ gì. Tra cứu kiếm khắp nơi đều không thấy cho tới khi anh phát hiện một tờ giấy .“ quang Khải!Khi anh hiểu được tờ giấy này chắc hẳn rằng em đã rời đi thật xa rồi. Em xin lỗi anh. Em không còn trách anh về việc việc vừa qua, em có thể hiểu cảm giác của anh. Không tồn tại người bầy ông nào có đủ rộng lượng tha thứ cho sự phản bội.Quang Khải, em cứ suy nghĩ mình gồm đủ lạc quan để bên anh mang lại trọn đời, rất có thể quên đi được Lâm Phong. Chỉ lối tiếc em làm cho không được, em không thể quên anh ấy. Được ở trong khoảng tay anh ấy là niềm hạnh phúc nhất đời của em.Cho đề nghị em xin lỗi anh. Xin lỗi do đã phụ tấm chân tình của anh.Cám ơn anh đã quan tâm cho em bao ngày tháng qua. Em chẳng thể làm gì để thường ơn anh, trinh nữ ra đi. D(iều em hoàn toàn có thể làm được mang lại anh là, góp anh bay được vụ kiện tụng tụng lần này.Có bạn cố ý phá hoại, *** sợ hãi anh. Em muốn anh bình thản tìm ra kẻ đó để không còn gặp gỡ cảnh tương tự.Điều cuối cùng em mong nói: Xin hãy tha lỗi cho việc ra đi của em. Đừng kiếm tìm em làm gìNgân Hằng”Quang Khải đọc xong lá thư, anh ta vò nát nó trong lòng bàn tay mìnhQuang Khải lập tức call điện mang lại cho Ngân Hằng, nhưng smartphone cô ko liên lạc được. Gọi smartphone đến bên Bảo xoa thì tốt tin Ngân Hằng đang dẫn Gia Bảo tránh đi rồi, trên tay nhỏ thu dọn hành lí hệt như đi xa. Quang Khải cực kì hoảng hốt, vội vàng đi kiếm đến mọi nơi cô hoàn toàn có thể đến gần như điều không kiếm được, quang Khải bèn gọi điện đến Bảo trâm hỏi thử.- không có, em không gặp gỡ Ngân Hằng. Tất cả chuyện gì xảy ra à – Bảo Trâm lo lắng hỏi quang Khải qua điện thoại, từ bây giờ cô cùng với Bảo Duy tra cứu Lâm Phong để kể rõ hồ hết chuyện.- Cô ấy… – quang quẻ Khải định nói rõ thì nghe giờ đồng hồ Bảo Duy gọi: ” Phong, vị trí này nè”, anh ta dứt bặt không nói tiếp, trong tâm trào lên ngọn lửa hận, biết đâu Ngân Hằng sẽ dọn mang lại nhà Lâm Phong, bèn ghiến răng hỏi Bảo xoa – Em sẽ ở đâu?- Em… – Bảo trâm ngập dứt không dám nói.- Ngân Hằng tất cả chuyện rồi, mau nói em ở chỗ nào để anh tới gặp – quang Khải bèn thục giục.Nghe Ngân Hằng xẩy ra chuyện, Bảo Trâm vội vàng nói showroom mình đang ở, nhưng trong lòng thấp thỏm không yên ổn còn dặn dò:- Anh cho rồi thì gọi điện thoại em ra ngay.Quang Khải ko đáp, có địa chỉ rồi, anh lên xe đua đi ngay, cũng may quán đó khá gần chô anh ta đứng.Lâm Phong mang lại ngồi xuống trước mặt Bảo Duy cười chào, nói vui vài câu thì Bảo thoa đi đến, Bảo Duy tức khắc hỏi:- Ai vậy?- Một người bạn thôi – Bảo Trâm mỉm cười ngượng đáp rồi nhìn Lâm Phong khẽ gật đầu đồng ý chào, cô vẫn còn đấy cảm thấy ngượng vì đã có lần **** mắng Lâm Phong thậm tệ, nhưng Lâm Phong bên cạnh đó không xem xét điều đó vẫn vui vẻ cười chơi hỏi:- hôm nay không cần kêu bản thân ra đây để phát thiệp đấy chứ. Mình cố định sẽ đi món xoàn to.- Tụi này vẫn chưa đâu. Mình hiện nay khá bận rộn, để bao giờ thời gian rỗi thì tính cho tới – Bảo Duy ôm siết lấy Bảo Trâm âu yếm đáp lời Lâm Phong.- Đời bác sĩ cứu tín đồ hoài ko hết, bây giờ vẫn là bác sĩ mới mà bận vậy nên rồi, sau đây càng khó mà có thời gian rảnh nha. Cơ hội đó chỉ hại Bảo Trâm đang đá cậu đến mà xem – Lâm Phong trêu.Bảo Duy mỉm cười cười nạm lấy tay Bảo thoa giơ lên khoe dòng nhẫn đính ước ra đáp:- bản thân biết vậy nên chọn mua dây trói chặt lại rồi trên đây này.- Xí…nếu anh mà không giành thời gian cho em, em nhất định sẽ đá anh tìm người lũ ông không giống ngay – Bảo xoa bĩu môi nói trong lời nói chứa đựng sự yêu thương thương.- Trời ơi, bao nhiêu thời gian rỗi của anh, em mọi lấy đi rồi còn điều gì – Bảo Duy vờ vịt than thở.Lâm Phong nhìn hai tín đồ họ âu yếm nhau mà bi thảm bã, mà lại cậu vẫn thay gượng cười. Bảo Duy bỗng nhiên nhớ ra điều gì bèn hỏi.- À, cơ mà hôm trước, thời điểm Gia Bảo bị bệnh, chẳng bắt buộc cậu đến căn bệnh viện tất cả chuyện gì cơ mà đúng không?- Chẳng có gì đâu, chỉ nên đau dạ dày mà thôi – Lâm Phong bèn cất diếm đáp.- Ừ, đề nghị ráng ăn uống uống khá đầy đủ đúng giờ… – Bảo Duy gật đầu dặn dò một tràng.Bảo Trâm lân cận nhìn Lâm Phong cười khúc khích ra vết bảo: Lại mắc bệnh nghề nghiệp và công việc nữa rồi.Cả tía đang chuyện trò vui vẻ, ở đầu cuối Bảo thoa ra hiệu đến Bảo Duy nói, Bảo Duy bèn hắng giọng nhìn Lâm Phong nói lớn:- thật ra mình kiếm tìm cậu để nói rõ một chuyện đã lâu cất kín.Bảo Duy còn sẽ lựa lời nói sao cho ví dụ nhất thì trường đoản cú sau lưng họ, quang Khải hầm hầm bước vào. Anh ta không nói không rằng đấm Lâm phong một đấm rồi gào lên:- Ngân Hằng đâu.Mọi bạn đều sửng sốt nhìn về phía họ, nhì người bầy ông ăn bận vô cùng thanh lịch lại pk ngay nơi công cộng như thế.Bảo Duy làm phản ứng mau lẹ, cấp đừng bật dậy chụp lấy Tay quang quẻ khải giữ lại anh ta lại trước lúc anh ta giáng cú đấm tiếp theo.- Anh Khải, có gì nhàn rỗi nói – Bảo xoa cũng đứng lên khuyên can.- Hỏi tên này, hắn ta che Ngân Hằng ở chỗ nào – quang đãng khải khó chịu chỉ tay vào khía cạnh Lâm Phong bảo.- Nực cười cợt – Lâm Phong ngồi thẳng dậy nheo mắt nhìn Quang Khải, chuyển tay chùi vệt tiết vừa bửa ra trước mồm – Cô ấy chẳng cần là vk chưa cưới của anh ấy hay sao, vày sao lại mang lại đây hỏi tôi. Loại phụ nữ đó với tôi không thể liên can cùng với nhau.“ Loại phụ nữ đó”, quang đãng Khải, Bảo Duy, cùng bảo thoa bị mấy trường đoản cú này cơ mà tức giận cả bố đều quay chú ý Lâm Phong trách móc.- Đêm qua chẳng bắt buộc cậu cùng cô ấy đã… – quang Khải khàn giọng hỏi.- Vậy thì sao, đó chẳng qua là thảo luận thôi. Một dạng chi phí trao tráo múc nhưng thôi. Chẳng phải phụ nữ là loại fan chỉ cần phải có tiền là cài đặt được tuyệt sao. Cô ta đồng ý dùng thân xác điều đình để cứu vớt anh khỏi đụn lộn xôn kia, tôi thì hứng thú muốn làm mẫu thứ gọi là tinh một đêm với cô ấy cơ mà thôi. Chẳng phải cô ấy chạm chán anh cũng là phân phối thân xác mình xuất xắc sao. Loại đàn bà đó tôi hoàn hảo không giữ mặt mình. Anh đừng làm mất vợ không cưới của chính mình rồi cứ chạy mang đến đây search tôi.- Cậu… – quang quẻ Khải tức giận hết sức nói tránh việc lời. Sau cuối Quang Khải đưa ra quyết định không thèm chấp với loại fan như Lâm Phong nữa.Giật tay thoát ra khỏi tay Bảo Duy quyết định đi kiếm Ngân Hằng, còn hơn tại đây đôi co. Cơ mà chỉ đi vài ba bước, quang quẻ Khải quay bạn lại nhìn Lâm phong thật thọ bằng góc nhìn khinh thường:- Để tôi nói mang đến cậu biết. Mang lại tới đêm tối qua, tôi trước đó chưa từng chạm vào cô ấy. Cậu mang đến rằng người con gái mình yêu là hạng bạn nào. Ví như cô ấy là loại fan mà cậu nghĩ, liệu cậu gồm yêu cô ấy mang lại đến hiện nay suốt mấy năm luôn luôn nhớ được hay không? Cậu nhận định rằng mình là người đáng thương trong cuộc tình này, vậy cô ấy thì sao? bởi vì sao trong cả 6 năm ở ở kề bên tôi như thế, cô ấy chỉ nhận được một chức vụ hảo là vk sắp cưới của mình thôi.Xem thêm: Giới Thiệu Và Hướng Dẫn Tải Game Đua Xe 3D Offline, Game Offline Pc 2016
Thiệt sự là chỉ việc cô ấy chấp nhận tôi cố định sẽ ngọt ngào cô ấy xuyên suốt đời, đáng tiếc trong lòng cô ấy chỉ có duy tốt nhất một tín đồ con trai.- Anh nói vì vậy là sao? – Lâm Phong đứng bật dậy quan sát Quang Khải hỏi, lòng cậu như có hàng vạn con ong chích nhức nhối khó khăn chịu.- Cậu từ mình cồn não đi – quang Khải cười khinh khi đáp, tiếp nối thở nhiều năm – Đêm ngày qua tôi tốt nhất thời kích động lúc biết cô ấy và cậu ở phổ biến nhau, cho nên tôi đã…- Anh đã làm những gì – Bảo xoa từ nãy giờ kích động bởi vì nghe Lâm phong nói đông đảo lời phỉ báng Ngân hằng, giờ quang khải lại nói thế, cô cần thiết không báo cáo – gồm phải anh đã làm cho nhục cô ấy rồi giỏi không? – Bảo Trâm tức giận xấn tới nỗ lực lấy áo của quang đãng Khải chất vấn .Quang Khải quay phương diện đi đậy dấu sự hối hận hận của mình, Bảo xoa choáng voáng xuýt bổ xuống đất, cô yếu đuối ớt nói:- mang đến nên bây chừ Ngân Hằng mới dẫn Gia Bảo bỏ đi đúng hay không?Quang khải vẫn ko đáp, thái độ quá cụ thể khiến Bảo thoa phẫn nộ, kêu gầm lên lao vào đánh quang đãng Khải:- Anh là 1 trong những thằng khốn, đồ vậy thú …- Cả anh nữa Lâm Phong, anh cũng xấu xa chằng khác gì anh ta. Cả nhì ngườ phần nhiều không xứng danh có được Ngân Hằng.Bảo xoa tức giận quăng quật đi, cô cấp vàng đi kiếm Ngân Hằng. Quang khải cũng cấp vã đi theo cô.Lâm Phong vấp ngã phịch xuống ghế cậu ngồi, lời quang quẻ khải giống hệt như một liều dung dịch tê khiến cậu cơ liệt không còn năng lực cử đụng nào cả.Bảo Duy bắt đầu ngồi xuống bàn, nốc cạn ly rượu bên dưới bàn thở dài chú ý Lâm Phong nói:- bây giờ mình hứa hẹn cậu ra đấy là muốn nói rõ thực sự của 7 năm trước.Lâm Phong gần như thiếu tín nhiệm vào tai mình khi nghe Bảo Duy kể lại mọi chuyện của năm đó. Cậu lắc đầu tỏ vẻ không gật đầu được sự thật vừa nghe. Mặt cậu trở bắt buộc trắng bệch lại, song mắt bỗng nhiên vụt tắt ánh sáng, từ đầu đến chân như một trận bão tuyết quét qua, run rẩy.Hóa ra thực sự năm xưa là như vậy, hóa ra lúc cậu đến mình là kẻ đáng thương, thì Ngân Hằng đã chịu tổn thương vội vàng mấy lần cậu. Cảm xúc trong lòng như có hàng chục ngàn con loài kiến đang trườn cắn xé tim cậu, một cảm giác đơn đớn cần yếu nào diễn đạt thành lời. Trong lúc Ngân hằng đề nghị chịu đựng trong đau khổ như thế, cơ mà cậu lại còn nhẫn trung khu đối xử với cô ấy như thế: trà đạp, coi thường rẻ thậm chí là nhục mạ cô.- nguyên nhân không cho bạn biết ngay từ đầu chứ? vì sao không nhắc sớm cho doanh nghiệp – Lâm Phong siết chặt cổ áo của Bảo Duy hét béo trong phẫn nộ.- tôi cũng coi như vừa new hiểu ra phần đông chuyện nhưng mà thôi. Trước đó chưa từng hỏi cậu vị cũng phát âm con tín đồ không phải ai ai cũng dám đối mặt với cuộc sống. Cậu trốn chạy cũng là vấn đề dễ hiểu. Dịp đó chỉ tội cho Ngân Hằng. Trong tương lai khi biết hồ hết chuyện, Ngân Hằng lại cấm đoán mình nói ra, bởi cô ấy thà để cậu hận bản thân rồi gạt bỏ cuộc tình này còn rộng là cả hai âu sầu vì yêu mà chẳng thể ở mặt nhau.Lâm Phong buông thỏng hai tay xuống, hóa ra tình yêu của Ngân Hằng giành cho cậu vô cùng cao đẹp mang đến như thế. Vậy nhưng cậu lại hiểu lầm tình yêu của cô ý để hiện giờ cô…Lâm Phong nghĩ mang đến đây, cậu cảm giác cổ họng ghẹn đắng, nuốt vào khó khăn vô cùng. Thật may là Ngân Hằng sở hữu theo Gia Bảo rời đi, vậy thì cô đang khôgng làm các điều khờ ngu rồi. Hiện nay điều nên làm các nhất là đi tìm Ngân Hằng.- góp mình, cầu xin cậu Bảo Duy, giúp mình tìm thấy cô ấy. Chẳng đề xuất Gia Bảo mắc bệnh hay sao? Cô ấy chắc chắn là sẽ tra cứu cậu lần nữa.- Chưa chắn chắn đâu. Phong, mình chỉ là chưng sĩ new ra trường thôi, so với những bác bỏ sĩ nhiều tay nghề thì không bằng một góc đâu. Ngân Hằng đã quyết ra đi nhưng không lời nhắn nhủ, có lẽ rằng sẽ không tìm kiếm ai trong lũ mình nữa đâu – Bảo Duy khổ sở nói.- Mình cố định sẽ đi kiếm cô ấy, nhất quyết tìm đã tạo ra cô ấy. Mặc dù có phải ước xin mình cũng mong cô ấy tha thứ đến mình.- ko được. Bé không thể đi được, hiện giờ là thời khắc quan trọng mà họ chờ ngóng đã từ lâu – tía nuôi Minh Nhật báo cáo ngăn cản cậu khi Minh Nhật đòi đi tìm kiếm Ngân Hằng – Thằng Phong đang vứt quăng quật mọi sản phẩm công nghệ để đi kiếm con bé nhỏ đó rồi, đây chính là cơ hội cho con nắm bắt. Bọn họ đã chuẩn bị kế hoạch này những năm rồi, sắp thành công xuất sắc rồi, chỉ với chút xíu nữa là thành công. Ngay bây giờ con chẳng thể rời bỏ.Minh Nhật khựng lại khi nghe đến ba bản thân nói, lòng cậu bồn chồn vô cùng, kế hoạch mà họ sắp đặt chỉ từ chút nữa là thành công xuất sắc rồi, bây giờ nếu cậu vứt đi thì đều thứ lại phải mong chờ thêm từng nào lâu nữa.- Nghe lời ba, Ngân Hằng tạm thời không sao đâu. Đợi khi chúng ta lấy được doanh nghiệp rồi đi tìm kiếm con nhỏ nhắn cũng chưa muộn – tía nuôi Minh Nhật vỗ vỗ vai cậu khuyên nhủ lơn.Minh Nhật dằn lòng đồng ý nghe lời ông nói.Vì Lâm Phong quyết định bỏ qua ko truy cứu mang đến Quang Khải, cậu cũng đến chạm chán ba yêu mong để các bước phụ trách thống kê giám sát công trình cho những người khác làm cho nhiều người đóng cổ phần tức giận. Ông Hòang phái mạnh đành giao mang lại Minh Nhật phụ trách, mặc dù sao Minh Nhật cũng là nam nhi ông, để cậu phụ trách ông yên trung ương hơn tín đồ ngoài.Minh Nhật nhờ vào vậy, gấp rút làm quen thuộc với các cổ đông còn còn lại chưa bị họ cài chuộc, tạo cho họ đứng về phía mình. Bố nuôi của Minh Nhật cũng lợi dụng một trong những quen hệ trước đây của mình, cùng họ bày ra âm mưu từng cách nắm mang vị trí của ông vua Nam. Kế hoạch âm thầm diễn ra một cách không một ai hay biết. Thật cấp tốc chóng, ông ta tạo nên mọi cổ đông đứng về phe mình. Chẳng hầu hết vậy, ông ta còn tận dụng bà Kim Lương, lấy luôn công ty của bà. Đây là một trong đòn đánh mạnh vào mặt của bà ta.Khi ông Hoàng nam giới biết chuyện, ông đã tức giận tìm kiếm Minh Nhật, ông tát thẳng vào phương diện Minh Nhật mắng:- mày thật là trang bị bất hiếu. Dám cấu kết với những người ngoài nhằm *** hại ba mày à.Minh Nhật bị một cái tát, khóe miệng lập tức giữ mùi nặng máu, cậu cười cợt gằn chuyển tay xoa má mình rồi quan sát ông Hoàng nam cười lớn.- Ba…haha…ông xứng sao.Ông Hoàng nam lag mình lúc thấy thể hiện thái độ của Minh Nhật, từ trước mang đến nay, cậu luôn luôn nhất mực nghe lời, ko ngờ lúc này lại dùng thái độ này tỏ vẻ như thế. Ông đờ tín đồ nhìn nhỏ trai.- Ông xem tôi là nam nhi ông từ lúc nào? nhưng mà rất tiếc, tôi trước đó chưa từng xem ông là ba của tôi.- Mày… – Ông Hoàng nam giới tức giận quan sát Minh Nhật.- Tôi nói mang lại ông biết, tôi chờ thời nay đã lâu lắm rồi – Minh Nhật vừa nói vừa dùng góc nhìn đầy oán hận nhìn ông ta – Tôi hận ông vẫn sinh tôi ra rồi bỏ bỏ, tôi hận ông *** hại tía nuôi của mình vào tù khiến mẹ tôi khổ sở mà chết. Ông ấy new xứng làm ba của tôi, còn ông thì không. Tôi đồng ý gọi ông là ba chỉ vì tôi chờ đợi ngày này, ngày rất có thể thấy ông đại bại thảm hại. Chỉ việc đếnngày họp người đóng cổ phần thì cái ghế của ông có khả năng sẽ bị người khác sửa chữa thay thế ngay lập tức.- Mày… – Ông Hoàng nam kích động nói tránh việc lời nhìn đứa con trai của mình, đối với Lâm phong, ông yêu quý Minh Nhật gồm hơn chứ không hề kém, vậy nhưng đứa con này lại nhìn ông bởi ánh mắt ân oán hận như thế, kích động khiến cho người ông huyết áp ông tăng cao, khá thở liên tiếp từ từ té xuống.Lâm phong được bà l.n.lan gọi điện thoại nói về tình hình công ty, cậu rối rít trở về cùng lê ngọc lan đến doanh nghiệp ngay lập tức. Hai người vừa vào đã nhận thức thấy ông Hoàng Nam bổ xuống đất gấp rút lao mang đến đỡ lấy ông. Ba Ngọc lan hốt hoảng gọi:- Ông à, ông à.- ba …ba… – Lâm Phong cũng lay lay vua nam, cậu khó chịu quay mặt nhìn Minh Nhật mong muốn lao cho đánh cho cậu ta một trận.- Mau đưa tía con đi cấp cứu. Mau lên – tía Ngọc Lan chú ý Lâm Phong thúc giục. Lâm phong đành tách mắt khỏi Minh Nhật vội vàng cõng cha mình lên lưng rồi đi cấp tốc ra ngoài, bà l.n.lan cũng theo sau họ. Bỏ mặt Minh Nhật còn đứng lại đó một mình. Cậu đưa ánh mắt theo bố người họ, trong trái tim đột nhiên thấy đau đớn khó chịu. Vì sao cậu lại thấy như vậy, đáng lí ra cậu buộc phải vui sướng vày đã trả được thù rồi chứ. Nhưng vị sao lòng cậu trở nên sợ hãi như thế.Mấy năm nay, ông vua nam luôn luôn lo lắng, hản han cậu hết sức nhiều. Đôi khi thanh nhàn rỗi, ông ta hay rủ cậu đi kia đi đây mỗi lúc bay qua mỹ thăm cậu cùng Lâm Phong. Cậu luôn cho rằng bởi Lâm Phong không chịu đựng đi cần ông ta mới tìm cậu. Dẫu vậy lại thấy góc nhìn của ông ta chú ý cậu rất ấm áp, chẳng khác nào của ngưới phụ thân yêu thương nhìn con. Cha nuôi cậu từ lúc cậu còn nhỏ dại đã làm việc trong tù, về sau mới được thả ra, hai người chìm vào trả thù, vì vậy cậu đến rằng, cha nuôi mình chưa xuất hiện cơ hội diễn tả tình cảm đó với cậu nhưng thôi.Khi thấy vua nam bửa xuống, lòng cậu thấy băn khoăn lo lắng sợ hãi vô cùng, đột nhiên sợ ông xảy ra chuyện, sợ hãi ông sẽ rời xa cậu, cậu đang mãi mãi không nhận thấy ánh mắt êm ấm của ông nữa. Chẳng lẽ cậu trả thù là sai rồi tốt sao?Minh Nhật thở dài, cậu tài xế về nhà bố nuôi cậu ở, cũng chính vì cậu ko còn hoàn toàn có thể về dòng nhà kia được nữa rồi. Vừa bắt đầu nằm xuống sofa một lát, Minh Nhật đang nghe tiếng...